bounced
美 [baʊns]英 [baʊns]
- n.弹;〈口〉弹力;解雇;自大
- v.拒付;弹回;(人)跳跃;吹牛
- adv.猛然;猛跳
- 网络跳出;跳起;指球跳起
第三人称单数:bounces 现在分词:bouncing 过去式:bounced

v.+n.
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
27
29